[CON ĐƯỜNG MỚI | NGÀY 23] CHIỀU DỌC CỦA THỰC TẠI – VÔ NGÃ
TK (*) – Hỏi: Tại sao chiều dọc của thực tại là vô ngã? Và mối quan hệ giữa
chiều dọc của thực tại với chiều ngang – chiều rộng của thực tại từ mối quan hệ
giữa “vô ngã” và “cái tôi”?
Hoàng Gia – Đáp:
Điều đầu tiên chúng ta cần phải biết rằng giữa “TÔI” (THẬT) và “Ý nghĩ về Tôi”
là khác nhau. Nói cách khác, khoảnh khắc bạn đọc những điều này và hiểu rằng
bên trong bạn có “Ý nghĩa về Tôi” – tức là ý nghĩa về chính bạn, nhưng sự thật
thì nó không phải là bạn. Bởi vì sự thật là: “Trong tất cả các ý nghĩ hiện lên
trong tâm trí. Tôi – là ý nghĩ đầu tiên.” Và đó chính là “CÁI TÔI”. Một tên gọi
khác của “cái tôi” chính là bản ngã, tự ngã.
“Cái tôi” tồn tại trong chiều rộng của
thực tại – thời gian tâm lý, được gọi là “bản ngã” – chúng có thể gắn liền hoặc
không gắn liền với cơ thể (mà chỉ là bên trong tâm trí của bạn về chính bạn mà
thôi).
“Cái tôi” tồn tại trong chiều ngang của
thực tại – thời gian vật lý, được gọi là “tự ngã” – chúng gắn liền với mối quan
hệ với cơ thể trong sự tương tác từ thời gian vật lý.
Tuy nhiên, điều này là một sai lầm
căn bản bởi vì “Tại sao bạn lại có mối quan hệ với chính mình – trong suy nghĩ
về chính bạn, mà bạn không phải LÀ BẠN?”. Câu hỏi này có nghĩa là:
+ BẠN LÀ AI? – trong hiện tại này.
+ BẠN LÀ AI? – khi tách rời khỏi lịch sử của đời bạn, không có quá khứ và
không có tương lai.
+ BẠN LÀ AI? – khi tách rời với hoàn cảnh sống của bạn, thì “BẠN LÀ AI?”.
Và khi bạn khám phá ra “MÌNH LÀ AI?”
– thì tất nhiên nó không phải là ý nghĩ của bạn về bạn – mà bạn LÀ CHÍNH MÌNH.
Khi bạn “LÀ CHÍNH MÌNH” – và không cần bất kỳ ý nghĩ nào củng cố về “BẠN LÀ
AI?” – thì điều đó đồng nghĩa với việc bạn sẽ không có cái tôi, không có bản
ngã, không có tự ngã, và hiển nhiên điều đó là vô ngã.
Tuy nhiên, bản ngã có bởi vì “BẠN
CÓ”, tự ngã có bởi vì “BẠN CÓ”. Khám phá ra “BẠN LÀ AI?” – thì bản ngã, tự ngã
cũng sẽ biến mất, và điều đó có nghĩa là vô ngã. Vô ngã là sự thật của bạn và bạn
cũng không cần phải củng cố một cái gì khác để bạn trở nên vô ngã, ngoại trừ một
điều duy nhất là bạn là “khả năng nhận biết” bên trong chính bạn nhận ra sự vô
ngã nơi tất cả (bao gồm cả sự vô ngã của bản ngã, tự ngã) trong mối quan hệ với
vạn hữu.
Do đó, trong chiều dọc của thực tại –
chính là trong hiện tại này – bạn không thể tìm ra cho mình một nhân dạng được,
bởi vì căn bản là bạn vượt lên trên mọi hình tướng – và là KHÔNG GIAN CHO MỌI SỰ
KIỆN XẢY RA trong cuộc đời bạn, thế thì điều đó đương nhiên là vô ngã (tức là
không gian của mọi cái ngã tồn tại (bao gồm CÁI TÔI của chính bạn)).
Tuy nhiên, điều nhầm lẫn ở đây là: Một
sự kiện xảy ra bên trong bạn bị nhầm lẫn như là chính bạn cho nên sinh ra ảo
giác về bản ngã (và cả tự ngã). Khoảnh khắc bạn nhận ra sự thật về chính mình
chính là: KHÔNG GIAN CỦA MỌI KINH NGHIỆM chứ không phải là các kinh nghiệm bên
trong không gian ấy. Bạn thức tỉnh!
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Và mối quan hệ giữa chiều dọc của thực tại
với chiều ngang – chiều rộng của thực tại từ mối quan hệ giữa “vô ngã” và “cái
tôi”?
Khi bạn giải phóng chính mình ra khỏi
mọi cái tôi (vốn dĩ không có thật) thì tức là “vô ngã”. Vô ngã trở thành sự thật
bởi vì bạn đã giải phóng mình ra khỏi mọi cái tôi của chính mình. Tuy nhiên, điều
căn bản bạn cần phải hiểu rằng: BẠN CÓ – thì cái tôi của bạn mới có, BẠN CÓ –
thì bản ngã của bạn mới có, BẠN CÓ – thì tự ngã của bạn mới có.
Khám phá ra sự thật về “BẠN LÀ AI?” –
trong hiện tại này, đó là sự khám phá kỳ diệu có thể giúp bạn trở nên thực sống
– tự do – hạnh phúc.
Thực sống – đó chính là trải nghiệm
hiện tại, trải nghiệm các kinh nghiệm trong hiện tại, trải nghiệm các sự kiện
trong hiện tại, mà không bị vướng mắc với các kinh nghiệm – trải nghiệm đó. Nói
cách khác, đó chính là SỐNG TRONG HIỆN TẠI – HÀNH ĐỘNG TRONG HIỆN TẠI – GIẢI
QUYẾT VẤN ĐỀ TRONG HIỆN TẠI, mà không bị vướng mắc với các sự kiện – kinh nghiệm
xảy ra bên trong hiện tại. Đó chính là thực sống.
Tự do – chính là khả năng nhận biết
trong chiều sâu xa nhất của bạn, có thể tự do với các tiếng nói nhỏ bên trong
tâm trí của mình, và có thể nói đó là sự tự do vĩ đại nhất.
Hạnh phúc – đó chính là khả năng hiện
diện của chính bạn trong hiện tại, và đi cùng với khả năng nhận biết về chính bạn
cũng như sự nhận biết đó được nhận biết bởi chính bạn – như là sự nhận biết. Hạnh
phúc là hiện hữu, hiện hữu là hạnh phúc.
Cuối cùng, tất cả những điều bạn muốn
đúng mục đích – thực sống – tự do – hạnh phúc – trở thành là người sống theo
đúng mục đích chỉ có thể được tìm thấy trong chiều dọc của thực tại – trong hiện
tại này và khả năng nhận biết bên trong bạn (thức tỉnh và duy trì trạng thái thức
tỉnh).
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: Đối diện với cuộc sống của bạn trong chiều dọc của
thực tại – trong hiện tại này, chứ không phải trong thời gian.
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: “Bạn là ai? – trong hiện tại này.”
(***) Kinh nghiệm – Trải nghiệm: Sống theo đúng mục đích trong hiện tại
cùng với sự cân bằng giữa mục đích bên ngoài (việc đang làm) và mục đích bên
trong (thức tỉnh và duy trì trạng thái thức tỉnh).
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHOR | ROYAL ADVISOR